Tarot Huyền Bí Blog thủ thuật
10/10 1500 bình chọn

Chuyện Tòa Tháp Rực Lửa

item-thumbnail


Với mỗi người khách bước qua đời tôi. Thì điều đọng lại trong tâm thức của tôi là những lá bài diễn tả về con người họ. Đó có thể là người mẹ Hậu Tiền, hay người chị Hậu Kiếm hoặc là một chàng trai Vua Tiền. Đôi lúc, trí nhớ của tôi kém đến mức vừa hỏi xong đã phải hỏi lại, nhưng trong lòng tôi thì họ ở lại cùng những lá bài.

Tôi nhớ về câu chuyện của một cô gái cùng lá bài Tower. Và để nói về câu chuyện này phải quay trở lại mấy tháng về trước. Đó là một ngày đẹp trời, đúng giữa trưa 12h tôi có mặt ở chỗ làm việc tại chợ phiên, và cô gái ấy là người đang ngồi đợi tôi. Tôi vẫn nhớ hôm đó tôi sử dụng bộ Mary-el.

Trước khi xem bài, tôi gửi cô ấy đọc về quy trình làm việc cũng như giải thích sơ lượt về Tarot, cô ấy bảo quá dài và không muốn đọc. Tôi không nói gì lấy lại giấy và mời cô ấy cùng cầu nguyện với tôi. Cô ấy bảo làm cái này ghê ghê, không làm có được không?

Tôi bảo, không làm không xem. Vì bước cầu nguyện là để người xem tập trung và nối kết với người đọc. Thế là cuối cùng buổi xem bài cũng đã diễn ra.

Câu hỏi về công việc, ba lá bài rút ra, tôi diễn tả từng lá một cho cô ấy, và cuối cùng nhìn lá Tower. Tôi bảo, cuối năm nay tầm tháng 10-11, trong công việc em sẽ biến cố lớn, bất định, đột ngột. Em cần cẩn trọng nhé. Tôi vừa dứt lời, cô ấy dường như không tin và muốn tôi tráo bài lại để xem lại về vấn đề này.

Phải nói, là quá ba lần trong một buổi xem khiến bản thân tôi cảm thấy không được tôn trọng và thoải mái. Nhưng tôi vẫn đồng ý tráo bài và để cô ấy rút lại.

Và lá Tower vẫn xuất hiện. Tôi chỉ thở dài và nói lạnh lùng, chuyện này em không tránh nổi đâu chỉ có thể chấp nhận đương đầu. Lúc ấy, cô bắt đầu không giữ được bình tĩnh. Còn tôi, chỉ im lặng rồi bảo; thôi thì để anh xem thử phương hướng đối phó với sự kiện này. Bài ra được lá hai kiếm, sự kiện xảy ra bất ngờ nhưng chỉ cần cô giữ bình tĩnh; thận trọng cân nhắc mọi việc kỹ lưỡng thì sẽ vượt qua được.


Bỗng dưng cô ấy khóc, nước mắt lã chã rơi. Còn tôi thì im lặng, sau đó mới nói: nếu khóc có thể giải quyết được mọi chuyện thì trên đời này không còn đau khổ nữa rồi. Cô ấy vẫn khóc.

Tôi chờ đợi trong im lặng, qua một lúc mới bảo cô ấy, trong kia có nhà vệ sinh em đi rửa mặt cho tỉnh táo lại rồi qua góc kia ngồi, ổn định tinh thần rồi xem tiếp. Còn buổi xem này anh không tính tiền em đâu.

Cô ấy ngồi một lúc, rồi ra về trong lúc tôi có khách tiếp theo. Nhưng nói thực, đi nhưng tôi ở lại trong lòng ngổn ngang; bực; nặng lòng; ưu tư, vì bản thân tôi không hiểu vì sao cô ấy lại phản ứng như vậy, vì sao phải khóc trong khi tệ lắm mất việc này thì tìm việc khác. Nhưng vừa nghĩ vừa phủ định, nhỡ đâu công việc này quan trọng với cô ấy; nó giúp cô nuôi sống gia đình thì sao…? Nhưng tôi làm thêm được gì ngoại trừ nói thật và thẳng để cô ấy có sự chuẩn bị. Ngày hôm đó vẫn là một ngày đẹp trời và tâm trạng của tôi rất tệ. Thế là tôi bỏ bàn làm việc như bỏ một cuộc chơi, không xem nữa, bày bài ra chụp hình để ghi nhớ.

Tưởng rằng đã quên, mọi việc sẽ trôi theo sông ra biển. Thì tuần trước, tôi lại gặp lại cô ấy vào thứ 6. Ban đầu không nhớ rõ là ai nhưng khi cô bảo là đã xem bên chợ phiên, có thay đổi vào tầm tháng 10-11, thì tôi mới sực nhớ ra: cô gái- tower- khóc.


Thì chuyện thay đổi công việc của cô cũng đến hoàn toàn đột ngột nhưng chắc cô đã có chuẩn bị phần nào. Và trong việc này, cách giải quyết vẫn ở 2 gươm tức chỉ cần cô bình tĩnh và lý trí thì sẽ lướt qua được. Nhưng lá Tower ở đây thể hiện cho mâu thuẫn đã chồng chất từ trước, và sự kiện là một giọt đọa đày làm tràn ly.

Hôm đó, cô với tôi mới ngồi lại để nói chuyện và hiểu nhau hơn.Bản thân cô cũng đã gửi cfs cho tôi. Vẫn nhắc lại, tại sao tôi lại nói phũ phàng như thế. Thì tôi cũng nói thực là tôi không bán cho người khác ảo vọng, còn việc sử dụng ngôn từ thì cũng do tôi không tốt ; bực mình để cảm xúc cá nhân xen giữa.

Hôm gặp lại, thần sắc cô tươi tỉnh hơn nhiều. Cô mới nói công việc đó là công việc cô rất thích và không nghĩ sẽ thay đổi. Đến lúc đó, tôi mới hiểu vì sao ngày ấy cô khóc.

Tôi cũng không biết làm sao hơn, vì cuộc đời thì mười sự thì chín chuyện khéo chẳng như nguyện. Chỉ là, cô ấy đã đến với Tarot và tôi, thì trách nhiệm của tôi vẫn phải nói ra sự thật. Có nhẽ vì thế, cô mới bảo thằng cha Phùng Lâm này toàn đi gieo rắc nỗi buồn. Vì ngoài xem cho cô, còn có bạn của cô mà xem xong thì thất thần cả ngày vì buồn.

Tôi và Tarot đôi khi, như một tấm gương soi để người nhìn vào mà tỉnh mộng không chạy trốn số phận của mình. Dù cả người đọc và người xem, lắm lúc có bao giờ vui đâu?

Phùng Lâm


Một ngày đẹp trời, ghi lại.
Đọc tiếp »

Death, Tower, 10 kiếm và câu chuyện về những cái kết.

item-thumbnail
Dẫn: Đây là bài của bạn Ngọc Nguyễn đăng trên Ghi Chép Tarot. Thấy hay nên xin tác giả đem về trang. Các viết gần gũi tương đối với newbie sẽ giúp cho nhiều bạn trong việc nghiên cứu nghĩa của các lá bài này. Một vài điểm chưa thoả đáng ở bài này là chưa cho thấy sự khác nhau giữa Major và Minor trong cùng một hoàn cảnh. Ở bài này, tác giả đánh đồng giữa các lá Minor và Major như cùng một chủ thể biểu hiện. Đây là lỗi chung của khá nhiều reader khi bị chi phối bởi các trải bài kiểu tách vấn đề. Đó không phải lỗi của họ, là lỗi của những tác giả Tarot hiện đại khi đánh đồng ý nghĩa giữa các lá Minor và Major. 


 
Đây là 3 lá bài gây hoang mang khá nhiều cho newbie và querent, vì những hình vẽ ghê gớm và những cái tên hết sức hắc ám thậm chí "trong dân gian" còn lưu truyền một quy định khi interview bộ bài mới: nếu phỏng vấn em nó mà ra một trong các lá trên thì phải thôi ngay, ngừng đó 2 tuần sau phỏng vấn lại

Hãy lôi keywords của bọn này ra và nói xem, theo bạn ý nghĩa của 3 lá bài này là gì ?

Đọc tiếp »
Tiếp Tục
Trang chủ