Tarot. Nhìn lại. Ai đi có đến?


Gửi những người bạn của tôi!

Có lẽ đây là bài viết cuối cùng của tôi về tarot và vì thế, tôi muốn viết nó bằng tay, không chau chuốt về ngôn từ và cũng chẳng cần nữa những luận chứng hay lý thuyết hàn lâm. Tôi, chỉ đơn giản, cầm viết lên rồi mặc cho cảm xúc trôi xuống thành câu chữ.

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình Thiên Chúa Giáo, được đào tạo bài bản để trở thành một con người khoa học. Thế giới của tôi là thế giới vật chất, là nơi mọi thứ được chứng minh bằng những con số, người với người đơn giản nhìn nhau qua lăng kính mà họ có thể thấy được, chạm được hay với tới được. Tôi cũng vậy. Tôi sống duy vật cho đến năm 21 tuổi.

Vào ngày 7/3/2014, lần đầu tiên, tôi cầm trong tay một bộ bài tarot, cảm nhận hơi ấm và ngử hương trầm dịu nhẹ được ướp sâu trong vài tầng giấy mỏng manh. Khi nhìn sâu vào những nhân vật nhảy múa trong khung hình bé nhỏ, bất chợt tôi nhận ra một đam mê. Tôi muốn được cảm nhận chữ tâm: tâm lý và tâm linh. Bởi có khách không, con người đang đứng ở đây với cuộc sống, khát khao hay những hoài niệm trong họ? Liệu những người tôi ghét, những kẻ tôi xem thường có đúng với những điều mà tôi nghĩ?... Quá khứ có đào lại cũng chẳng thay đổi được gì, hiện tại là chọn lựa của mỗi con người còn tương lai là sự hợp nhất giữa vô vàn biến số, tôi đến với tarot là để thấu hiểu cái bất biến của con người, là thế giới ẩn giấu trong cái vỏ bọc đầy màu sắc.

Tôi nhớ có một đứa con gái đầy nhiệt huyết, tôi nhớ mình ngồi đọc thuộc từng lá bài, tôi nhớ cánh tay mình giơ lên giữa không trung xung phong trả lời trong những buổi workshop, tôi nhớ cả những giọt mồ hôi lăn dài, cái rùng mình sợ hãi khi lần đầu tiên đọc bài cho người lạ. Tôi đến với tarot bằng con tim, không đòi hỏi, không nghi hoặc.

Trong thế giới đó, tôi gặp và quen biết rất nhiều người. Đó là những người đã dạy tôi những bài học sâu sắc, chia sẻ với tôi những nỗi niềm và gọi tôi quay về những lúc tôi vắng bóng.

Còn rất nhiều nữa những điều tôi phải nói, những người tôi muốn gửi lời cảm ơn.

Và,.. cũng còn một người nữa. Có lẽ, bạn cũng biết tôi nhắc đến ai. Đến bây giờ, tôi vẫn băn khoăn việc làm ngày ấy là đúng hay sai? Nhưng anh không còn nữa để tranh luận. Biết nói gì khi chỉ còn một mình? Sự thật nằm lại ở ngày hôm đó. Giận anh, ghét anh nhưng cảm xúc đọng lại chỉ còn là luyến tiếc. Mình chia tay nhé, yên nghỉ đi anh - khung trời không thị phi.

Riêng về phía mình, tôi chệch bước. Kiêu ngạo hay bon chen không phải dành cho những lá bài. Tôi dừng lại khi tôi không thể trong sáng, vui tươi, hồn nhiên như lúc ban đầu. Cái tôi tìm đến lúc đó đâu phải là chữ tâm phải không?

Cái con bé tôi nhớ, tôi không tìm lại được. Vậy nên tôi chọn nằm lại những khoảnh khắc tốt đẹp nhất. Xin lỗi nhé những người đã tin vào tôi. Xin lỗi nhé những trang viết còn dang dở. Xin lỗi nhé những lời hứa không thể thực hiện.

Tarot. Với tôi là tạm dừng. Nhưng tôi không từ bỏ bởi nó sống trong tôi. 78 lá bài - 78 câu chuyện minh triết - 78 người thầy, người bạn. Không cầm bài đâu có nghĩa là tôi không nhớ. Không đọc bài đâu có nghĩa là tôi không hiểu. Và không viết đâu có nghĩa là tôi không nghiên cứu.

Và lời cuối, biết dành cho ai ngoài Willie. 1 năm 7 tháng em ở bên tôi. Em vì tôi còn tôi tận dụng em rồi lại bỏ mặc em. vậy mà em vẫn cứ trả lời cho tôi: Ace of Wands và 3 of Wands!
Tarot. Nhìn lại. Ai đi sẽ đến?

Thảo Nguyễn, một người yêu tarot tại Sài Gòn.
DMCA.com Protection Status
Bài viết "Tarot. Nhìn lại. Ai đi có đến?" có bản quyền, được bảo vệ bởi DMCA. Bất kỳ hình thức sao chép lại ở các trang khác mà không tuân thủ các điều khoảng sử dụng của chúng tôi sẽ được thông báo đến DMCA để thực hiện gỡ bỏ khỏi hệ thống tìm kiếm của Google và Bing. Truy cập DMCA.COM để biết thêm về các biện pháp trừng phạt do vi phạm bản quyền nội dung số.
Trang chủ