Sự Tiến Hóa của Tarot Ở Pháp

Nguồn gốc Tarot còn nhiều tranh cãi cho đến thời điểm này. Tuy nhiên, cấu trúc và hình dạng của bài Tarot hiện đại có nguồn gốc khá rõ ràng. Chúng ta cần nhắc lại vài điểm quan trọng:

Thứ nhất, nguồn gốc bài Tarot hiện đại là ở Pháp. Điều này quá rõ ràng khi mà cấu trúc hiện nay là bản sao chép chính xác bài Tarot de Marseilles. Và hiển nhiên mọi nghiên cứu về nguồn gốc của loại bài này luôn phải dẫn chứng từ nguồn gốc Pháp. Dù trong thời kỳ này, sự phát triển của Tarot còn duy trì ở Ý, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Đức, Thụy Sĩ ... và vẫn còn duy trì truyền thống này cho đến ngày nay, nhưng sự phát triển của nó đã không còn nằm trong phạm vi của Tarot de Marseille mang tính chất bói toán.

Thứ hai, cá nhân tôi cho rằng người ta có thể phân chia sự phát triển của bài Tarot làm 3 thời kỳ, trước thế kỷ 16, sau thế kỷ 16 đến cuối thế kỷ 19, và từ đầu thế kỷ 20 đến nay. Nguồn gốc trước thế kỷ 16 có vẻ ít rõ ràng và chắc chưa ngả ngũ trong thời gian tới. Nguồn gốc sau thế kỷ 16 có lẽ là thiết phục hơn. Chí ít người ta có thể khẳng định là dù nguồn gốc bài Tarot trước thế kỷ 16 là như thế nào đi nữa, thì cũng phải thống nhất rằng bài Tarot đã du nhâp từ Ý vào Pháp vào khoảng thế kỷ 16. và nó chính là tiền thân của bài Tarot hiện đại.


Thứ ba, sự phát triển của Tarot trong khối Anh ngữ là sự tiếp bước của Tarot de Marseille dưới trào lưu của các nhà huyền học Anh-Mỷ vào  đầu thế kỷ 20 đến nay. Nó được xem như tách biệt với sự tiến hóa ở Tarot ở Châu Âu mà đại diện là bộ Tarot de Marseille.


Vì vậy trong bài này, ta chỉ nhắc đến sự tiến hóa của Tarot nước Pháp mà rõ hơn là Tarot de Marseille từ khoảng cuối thế kỷ 15 đến cuối thế kỷ 19 mà thôi.

Theo những nghiên cứu gần đây nhất, bài Tarot de Marseille có nguồn gốc từ Milan. Một bộ bài Tarot (còn giữ được 67 lá) của Milan thuộc bộ sưu tập Cary của Đại Học Yale được tạo vào khoảng năm 1500 và sáu lá bài của Milan thuộc nhà sưu tập Castello Sforzesco được xác định vào đầu khoảng thế kỷ 16 có hình ảnh gần như y hệt  với bộ bài Tarot de Marseille có niên đại mới hơn. Hai bộ sưu tập này có thể xem như là cổ nhất cho đến ngày nay.

Theo nhà nghiên cứu Michael Dummett, Tarot được đưa sang Pháp theo chân quân đội của cuộc xâm lược của Italy năm 1494 Charles VIII Louis XII năm 1499. Tuy nhiên một tham chiếu nghiên cứu về Tarot Avignon từ 1505 được công bố bởi nhà nghiên cứu Thierry Depaulis cho rằng nó có thể được mang từ Milan vào thời điểm muộn hơn.

Bộ bài được mang tên Tarot de marseille được nhà nghiên cứu Romain Merlin sử dụng vào năm 1859 trong tác phẩm của mình. Sau đó, nó được Parus dùng như một bộ chuẩn phân loại các bộ bài Tarot khác cùng thời trong nghiên cứu "Le Tarot des Bohémiens (1889)". Và nó thật sự phổ biến bởi Paul Hammer, người được giao quyền để cho ra thị trường một Tarot chuẩn dùng để bói toán "Tarot Old Marseille" vào năm 1930, vì thế nó được phổ biến rộng rãi trong toàn châu Âu lúc bấy giờ. Bộ bài này từ cuối thế kỷ 18 đã gắn liền với việc tiên tri bằng bài.

Thuật ngữ Tarot de Marseille được đùng để chỉ bộ bài Tarot  được tô màu theo phong cách latin và với các lời phúng dụ thời kỳ Phục Hưng về vấn đề tài sản. Bộ bài này được phân biệt với hơn 30 loại Tarot hiện diện vào thời điểm đó. Nó là một bộ bài Pháp hóa từ bộ bài Tarot Ý vùng Milan. Nó đến Lyon đầu tiên vào thế kỷ 16 và lan rộng trong Pháp. Nó tồn tại song song đồng thời với một bộ Tarot Rouen-Bruxelles (bộ Tarot của Bỉ tô màu theo phong cách Latin) và một bộ Tarot Bruxellois (có nguồn gốc từ Đức, tô màu theo phong cách Pháp và làm tại Bỉ). 

Tarot de Besançon, một cách nói hoàn toàn sai,  một biến thể của Tarot của Marseilles, có thể sinh ra tại Strasbourg vào đầu thế kỷ 18, ở nơi mà Giáo Hội có quyền lực mạnh vì vậy các lá bài số 2 và 5 có thể coi là báng bổ, cây bài "nữ tu" "Đức Giáo Hoàng" được thay thế bởi "Juno" "Jupiter".  Nó được sản xuất chủ yếu trong vùng Besançon trong suốt thế kỷ XIX ( mà không phải là Strasbourg) nên nó đã mang tên này, nó là bộ bài mà  Merlin Papus nói đến.

Tarot cổ nhất được bảo quản tại Pháp ngày hôm nay bản của Geoffrey Catelin tại Lyon năm 1557, nơi vẫn còn đủ 38 cây dù các chỉ dẫn hầu như bị mờ nhưng rõ ràng là có tổng cộng 22 lá atout. Tarot này có nhiều tính độc đáo: nó không có chỉ dẫn bằng tiếng latin và có sự rút gọn của Perroquets, Paons và Lion, cái thứ tư không rõ. Những dấu hiệu này có thể bắt chước từ bản khắc năm 1544 của  nhà điêu khắc Đức Virgil Solis,  mà lá thứ tư là Singe. Nó cũng là bản sao duy nhất của sản xuất của thế kỷ thứ mười sáu, mặc dù đã được phổ biến tại thời đó (như trích dẫn trong Gargantua).

Chúng ta biết vào thế kỷ XVII, có ba bộ Tarot, tất cả đều sản xuất ở Paris: bộ "Tarot de Paris" của một người vô danh (tạo ra trong đầu thế kỷ XVII), đây là bộ Tarot lâu đời thứ hai
mà người ta vẫn còn bảo quản toàn bộ với 78 , sau đó bộ của John Noble ( chỉ mất bốnbài của loạt các thanh kiếm số VI đến X) cuối cùng là bộ của Jacques Viéville (còn được bảo quản đủ tất cả 78 lá bài), sản xuất vào năm 1650.


Phillippe NGO, tác giả Tarot Huyền Bí, một người nghiên cứu tarot tại Pháp.
DMCA.com Protection Status
Bài viết "Sự Tiến Hóa của Tarot Ở Pháp" có bản quyền, được bảo vệ bởi DMCA. Bất kỳ hình thức sao chép lại ở các trang khác mà không tuân thủ các điều khoảng sử dụng của chúng tôi sẽ được thông báo đến DMCA để thực hiện gỡ bỏ khỏi hệ thống tìm kiếm của Google và Bing. Truy cập DMCA.COM để biết thêm về các biện pháp trừng phạt do vi phạm bản quyền nội dung số.
Trang chủ